MỘT BÀI THƠ PHÁT KHỞI TỪ 'TỲ BÀ' CỦA BÍCH KHÊ
Từ Nguyên
Chào các anh chị yêu thơ Bích Khê!
Em cũng là một người khá yêu thơ, vừa rồi lật lại mấy trang thơ của nhà thơ Bích Khê, nhất là bài thơ Tỳ Bà của ông đã để lại trong em rất nhiều cảm xúc. Em có viết một bài thơ, và tất nhiên nó chỉ đơn thuần là cảm xúc chứ không thay cho lời bình.
Tỳ bà đệm khúc dưới màn mưa
Nhớ bóng trăng xua...
trăng ngần lắm!
Trải vàng, mê đẫm tới trăm năm.
Anh sức mùa thu hương cỏ cũ
lá vàng buông bỏ cả mùa thương.
Mộng ấy rơi thành mưa chan chứa
Ủ ấp nhân tình thoáng gió xưa....
Ác tà cản bước chân thiên sứ
Vội bỏ thương phiền em lãng quên...
Trăng xưa vàng đắm bao hệ lụy
thương lầm vỡ cả mộng tình si...
Ngàn sao đêm ấy ai ngồi đếm?
Ngả nhẹ mái đầu khẽ nói yêu anh.
Mùa thu ấy, ai dịu dàng hỏi nhỏ?
Tình yêu mình có chết không anh?
Cả chiều nào kéo diều trên đê cỏ?
Ai đã nói anh là số một
... của mộng tưởng, của vùng trời ai đó?
Em!.jpg)
Em!
Bốn triệu lần khắc tên em vào gió
Để dưới bụi hoa tàn
... em làm gió bay đi
Để cánh diều anh
... trọi trơ không làn gió
Ngày em đi diều gục dưới đê vàng......
Tỳ bà đắm điệu thu sang
Mưa tan nát lá, bàng hoàng vì mưa
Trăng ngần trăng ngẩn ngày xưa...
Nắng vàng chợt đổ giữa trưa mưa rào...
Trưa 24-9-2011. |