TRANG THƠ PHẠM NGỌC THÁI - LÊ THANH HÙNG
Phạm Ngọc Thái
TRÁI TIM TAN VỠ
Em có biết, trái tim anh tan vỡ !
Chẳng phải do em, chẳng lẽ lại do mình ?
Chuyện đã qua rồi, sau mấy mươi năm
Tóc lạt bóng thì tình càng sống lại.
Ôi, tình yêu cái thời còn non dại
Lấp lánh trăng sao, tưới mát tựa mưa rào
Lòng ngơ ngẩn như ngàn vạn mũi dao
Chém vào tim cho máu trào, ngực xé.
Làn môi em ngọt thơm đến thế,
Làn môi người sinh nữ đáng yêu ơi !
Em dịu dàng thơ mộng giữa mây trời
Đã bao lần cùng anh say đắm nhụy.
Trái tim anh nay đã thành hoang phế
Mơ em về sống lại những khát khao
Cho linh hồn đang chết lại tươi màu
Anh ôm ấp cả dáng hình thưở ấy…
*
Một thời trai yêu nhiều biết mấy
Đậu lại còn đôi bóng – chính là em !
Phút cuối cùng em tha thiết đến bên
Anh rũ bỏ như một thằng điên loạn.
Không ! Một thằng ngu, khờ vì ngạo mạn
Em trẻ xinh mềm mại biết bao nhiêu
Một người vợ – với chồng,
sẽ rất mực thương yêu
Sao lỡ bỏ ? để suốt đời tiếc nuối.
Anh đã chết vạn lần, hồn đau nhói
Phí cả đời trai từng bão táp, phong ba
Một chữ “yêu…” thành dài dặc, lê thê
Em ơi ! Trái tim vỡ rồi,
làm sao còn vá lại ?
*
Nhớ buổi ấy cùng nhau đêm trăng sáng
Ánh mắt thơ xinh mà chứa bầu trời
Nụ hôn nào còn đọng trên môi
Anh xin uống cạn bầu em trắng mịn.
Đi dưới trăng hai đứa lòng bịn rịn
Em áp vào anh như hoa ép vào tim
Một vũ trụ ngát hương,
trao cho anh đón nhận…
Hết rồi, em ơi ! Chắc sẽ làm em giận
Ngay từ lúc anh quay đi
Trước hững hờ,
giờ đau khổ nhường ni
Một người vợ, lẽ ra ?
với đời ta là tốt nhất.
Thôi, đành để quỉ sa tăng moi gan, móc mắt
Lỗi lầm này giá đắt quá, em ơi !
Ta ngửa mặt kêu lên cùng với đất trời
Bằng trái tim tan vỡ !
Hà Nội, tháng 6.2018
lê thanh hùng
Đêm hội ở Phan Sơn
Tặng anh K’Bé
Em gái K’ho, cõng chiều qua núi
Nắng nhảy ngập ngừng, đổ bóng sau lưng
Một vầng trăng lẻ, treo chiều, đắm đuối
Tiếng Cing Kou (1) như e ấp, nữa chừng ...
*
Con nước Đại Ninh, cuộn dòng, tuôn chảy
Điệu Tô Kliêng (2), rạo rực, cuốn mùa đi
Trong cõi linh thiêng, ngàn đời như vậy
Đêm hội Nhô Lirbông (3), em ước điều gì?
*
Ánh mắt chao chinh, đôi môi rực lữa
Cả dàn chiêng reo, Dăh viết dăh gòl (4)
Có phải khách đâu, bạn bè trang lứa
Cùng qua một thời, gian khổ, khó khăn
*
Kìa em gái vội vàng, thay áo váy
Lóng lánh dấu tình, rạng rỡ bước chân
Em vẫy gọi, anh mơ hồ, đâu thấy
Còn mãi tung tăng bên ché rượu cần
*
Bếp lữa sáng, vòng xoan em tròn lắm!
Đợi em nghe, sau điệu Nhô Vrê R’he (5)
Tiếng chiêng dứt, khúc Nau Tìng (6) thấm đẫm
Khèn Mvuat (7) dìu dặt, bước em về
*
Ánh trăng xế, đêm hội tàn, lữa tắt
Chăm sơh (8) cher (9) này, bối rối, anh đi ...
Như vương vấn, điệu Nau Pròi(10) son sắt
Cả đất trời, nghiêng ngã, gió xuân thì ...
Lê Thanh Hùng
_____________________
(1) Bộ chiêng 6 của người K’ho Mạ, Cing Kou: Chiêng thứ 6, chiêng út
(2) 3 điệu chiêng cơ bản là điệu Cing Vor, điệu Dalbiêp Dalglon và điệu Tô kliêng
(3) “Tết” Mừng lúa mới là để tạ ơn thần lúa “Yàng kòi” và các thần linh đã ban cho họ một năm mưa thuận gió hòa, mùa vụ bội thu. “Lir bông” nghĩa đen là “Bịt cót thóc”.
(4) Dăh viết dăh gòl (mừng lễ hội - đón khách)
(5) Bài chiêng Nhô R’he (mừng lúa mới),Tết Nhô Vrê R’He là tết mừng bông lúa trĩu hạt về nhà làm lễ cúng Thần lúa
(6), (10) Nau Tìng, Nau Pròi: Tên các điệu chiêng của người K’ho
(7) Khèn Mvuat : Khèn bầu 6 ống
(8) Chăm sơh: Trong Lễ hội phần bỏ trong gùi để mang về
(9) Chiếc cher: một thứ gáo bằng đồng để múc nước đổ vào ché rượu cần
Có tiếc gì đâu
Biết có sống trăm năm đâu
Mà tiếc
Sao?
Chỉ trao người
Một nữa nụ hôn
Bờ cỏ giập
Bãi sông
Ngời ánh biếc
Nối
Bi hoang
Như sóng đổ
Dập dồn ...
Lê Thanh Hùng
Một khúc trầm ca
Mùa đi xây chừng, em đã quên
Hoang linh ngày cũ mờ quen nết
Chí lớn giăng giăng, chiều xô lệch
Mây trắng miền tây, trôi bồng bềnh
*
Khắc khoải, buông lơi tiếng đàn kìm
Chệch choạch đâm ngang câu vọng cổ
Ráng đưa đẩy, điều gì hé lộ
Chờn vờn trong thắc thỏm tị hiềm
*
Chầm chậm chiều bưng nắng cuối ngày
Lơ ngơ cuốn gói giang hồ vặt
Lưỡng lự bến sông mờ trơ mắt
Cuồn cuộn dòng trôi, sóng đổ đầy
*
Chợt nhớ tầm này con nước ròng
Trên bãi bùn non chiều quánh đặc
Lất lay, dáng nhỏ cười trong mắt
Lạc điệu chìm trôi cuối bến sông
*
Cuộc nhậu buồn hiu, dừng nữa chừng
Thương con nước xuôi dòng cạn kiệt
Cánh lục bình xoay tròn mê miết
Khúc trầm ca, chợt thấy bổng dưng ...
Lê Thanh Hùng
UBMTTQ huyện Bắc Bình, Bình Thuận
|